Năm 2004, đoàn diễn hội chợ Bích Phụng được thành lập theo tên gọi của trưởng đoàn, chị Phụng. 35 thành viên của đoàn đến từ nhiều vùng miền khác nhau trong cả nước. Phần lớn trong số họ là người chuyển giới, ít học, nghèo khổ, không có gia đình hay nghề nghiệp. Họ biểu diễn quanh năm tại nhiều địa phương từ Đà Nẵng đến mũi Cà Mau. Các hoạt động hội chợ của họ bao gồm xổ số, đi tàu điện mini, nhà bơm hơi, vòng quay ngựa gỗ, bóng bay, phi tiêu và bắn súng nhắm vào các thành viên đang hát hay vẽ phác họa. Dọc đường đi, họ phải đối mặt với nhiều bất trắc như bị trộm cướp tấn công, thiếu thốn về kinh tế, kể cả bệnh tật. Cuối phim là hình ảnh Phụng nằm trên võng ngân câu hát buồn, với hình ảnh về một đám lửa cháy, những túi nilon bay trong gió, và phía xa đường phố thưa thớt xe qua lại.